Tuesday, July 21, 2009

SINH ĐIẾU HÀ THƯỢNG NHÂN


Ôi, sinh ký tử quy là thế,
Tiễn người đi, giòng lệ tuôn rơi.
Vài năm nữa, chẵn trăm rồi,
Thương ơi ! người đã vội rời nhân gian.
Ta ở lại, bàng hoàng ngơ ngác,
Cánh hạc vàng bay khuất về đâu.
Trời xanh mây trắng bạc mầu,
Ngàn xưa lãng đãng, muôn sau ngậm ngùi.
Còn nhớ thuở “ Bên Trời Lận đận”
Hoàng Liên Sơn khóc hận quê hương.
Xót xa đất nước tang thương,
Đêm đêm nghiến vỡ hàm răng căm thù.
Hờn căm biến thành thơ lửa giận
Phá oan khiên, thét hận lưu đầy.
Hàm Tân ngậm đắng nuốt cay,
Lào cai, Yên bái bao ngày lao lung.
Chiều Nghệ Tĩnh, anh hùng mạt lộ,
Đêm xà lim cuồng nộ mưa rơi…..
……………………………….
Người về nơi ấy thảnh thơi,
Vi lô xào xạc, bồi hồi lòng ta.

San Jose, July 18, 2009
Ghi lại những ngày Hà Thượng Nhân nằm Viên Dưỡng Lão

Vũ Đức Nghiêm

1 comment:

  1. Bài thơ làm xúc động ,ơi hởi vong linh những tử sĩ từ 3 miền đất nước
    Cám ơn anh Nghiêm,người cựu tù A 20 lớn tuổi của những năm 80,mà tôi còn giữ lại hình ảnh rất quen trong trí nhớ
    nguyễn thanh-khiết
    đội 8 phân trại B- A 20 phú khánh

    ReplyDelete