Wednesday, February 25, 2009

Bài hoạ của Đông Anh Nguyễn đỉnh Tạo


Nhìn cánh diều bay vút vút cao
Mây lùa theo gió bóng chim chao
Tung tăng cánh bướm hồn hoa lạ
Ồ thế mình đang bị nhốt sao?

Ta đã lưu đày ra xứ Bắc
Đất gì chứa toàn chuyện binh đao
Trùng trùng sỏi đá rừng gai nhọn
Lời nói nhân gian thiếu ngọt ngào
Gió lạnh căm căm như cắt thịt
Chân trần sương muối sát niềm đau

Thanh Chương Nghệ Tĩnh sôi thù hận
Oán chạ đầu tù việc cứ giao
Vắt kiệt sức người cho đến chết
Rồi đem thân xác rải bên cầu
Vênh vang nét mặt phường kiêu ngạo
Mở miệng tuôn ra những hỗn hào
Các Mác Lê Nin thờ quỵ lụy
Tình cha nghĩa mẹ chẳng vào đâu

Sáu năm tù, vẫn vui thơ phú
Thân mỏi mòn, sức lực tán hao
Ta vẫn cương cường cười ngạo nghễ
Sá gì đâu những chuyện gian lao
Tường giam bốn bức vây rào kẽm
Loa thét truyền thanh tiếng kẻng gào
Sát khí đằng đằng nanh vuốt nhọn
Oán hờn gieo nặng hạt mưa mau
Dân còn đói sao tù no được?
Cán bộ tranh giành bóc lột nhau
Sáu cái tết rồi trong ngục lạnh
Từ Nam ra Bắc một trời sầu
Lam giang nhuộm máu sông đen lại
Hồng Lĩnh xương tàn một đống cao
Rừng đỏ Thanh Chương trơ trụi lá
Bụi hồng phủ kín cả quanh rào
Trẻ con sơ sác không cơm áo
Đâu biết mai này sẽ tới đâu?
Cách mạng tượng trưng bao nghịch cảnh!
Trẻ già lớn bé sống chiêm bao!!!

Gia đình ly tán ra trăm mảnh
Trời thảm đất sầu, hỏi tại sao?
Con lạc lên Miên đền mạng lính
Vợ thăm tù chân thấp chân cao
Chung quanh toàn thể người xa lạ
Nón cối sao vàng mặt vênh vao
Sáu năm thôi nhé tan tành hết!
Ngục tối nhà giam hẹp khít khao
May có bạn bè bên sớm tối
Giữa vòng giây kẽm vịnh trăng sao.

Đông Anh Nguyễn Đình Tạo

No comments:

Post a Comment